Thuận cảnh vốn là con dao hai lưỡi.
Đối với người có lòng biết ơn, thuận cảnh càng giúp lòng biết ơn bên trong họ tăng trưởng, từ đó lòng biết ơn ngày càng sâu sắc… lòng biết ơn ngày càng sâu sắc thì dù đang ở hoàn cảnh nào cũng được vô hình lẫn hữu hình tương trợ..hành trình của họ cũng từ đó mà thăng hoa.
Ngược lại, đối với người thiếu lòng biết ơn, thuận cảnh sẽ làm cho họ chỉ biết thọ nhận mà không biết quán chiếu, từ đó mất cân bằng giữa trao đi và nhận lại. Trao chẳng bao nhiêu mà thọ nhận lại quá nhiều… luân xa tim sẽ ngày càng tắt nghẽn bởi chỉ biết cho bản thân mình mà không nghĩ đến từ đâu mà có những lợi lạc để mình được thọ nhận. Cứ sống như vậy thì không thể nào khởi phát được tình yêu thương thuần khiết - tình yêu thương thuần khiết lại là cơ sở để giúp cho ta ngày càng gần hơn với bản thể của chính mình.
Vì vậy khi thuận cảnh phải luôn quán chiếu về lòng biết ơn. Lòng biết ơn và tình yêu thương khi song hành cùng nhau sẽ giúp chiều sâu trong ta phát triển.
Biết nghĩ cho người khác cũng là một pháp tu trí tuệ.